Nếu Barca không ra tay giúp đỡ, có lẽ Messi đang là một chàng trai còi cọc, chậm phát triển với chiều cao tối đa 1m40 thay vì một siêu sao bóng đá số 1 hành tinh như bây giờ.
Nhiều người vẫn không hiểu tại sao Messi lại thủy chung với Barca tới thế trong khi có bao lời mời gọi hấp dẫn xung quanh. Xin trả lời, với Messi, Barca không chỉ là đội bóng trả lương anh mỗi tháng mà còn là một gia đình, là ân nhân mà anh cả đời không quên ơn. Có Barca thì mới có M10 siêu đẳng ngày hôm nay. Và siêu sao người Argentina đang làm cái việc mà người ta gọi là cày cuốc để trả nợ nghĩa tình.
Messi – cậu bé còi xương ngày nào đang là chủ nhân của 4 Quả bóng vàng danh giá.
Messi, ngôi sao bóng đá số 1 hành tinh, nhưng lại luôn lọt thỏm trong hàng ngũ cầu thủ với chiều cao chưa quá 1m68. “Hổ báo” trên sân cỏ là thế nhưng khi trái bóng ngừng lăn, Messi lại trở về làm một chàng trai hiền lành, rụt rè và khép kín. Thường tránh lé ống kính và cạy răng chẳng nói một lời sau mỗi trận đấu, Messi luôn khiến cánh phóng viên phải khốn khổ để săn tin. Ít ai biết, đó là hệ quả của một tuổi thơ dữ dội và cuộc chiến với căn bệnh còi xương, chậm phát triển của cậu bé Lionel Messi.
Lionel Andrés Messi sinh ngày 24/6/1987 trong một gia đình không lấy gì làm khá giả ở Rosario, Argentina. Ông Jorge Horacio, cha đẻ của Messi từng là một cầu thủ thất thế phải chuyển sang làm công nhân nhà máy, còn mẹ cậu chỉ là một lao công thời vụ. Cuộc sống tuy nghèo nhưng lúc nào cũng yên ấm và nề nếp.
Thiệt thòi lớn nhất của Messi là không có được một thể lực và sức khỏe như người bình thường. Ngay từ khi mới sinh, Messi đã ốm yếu, dặt dẹo hơn những đứa trẻ khác. Vì thế, Messi thường được mẹ cho mặc váy và chơi búp bê cùng cô em gái. Đây cũng là một phần tạo nên tính cách hiền lành, nhút nhát của M10 sau này.
Messi ngày bé thường được mặc váy và cho chơi búp bê.
Lần đầu tiên Messi tiếp xúc với trái bóng là khi 3 tuổi. Thấy hai người anh họ đang vờn nhau quả bóng, cậu bé vô cùng thích thú, khóc lóc đòi bằng được trái bóng. Kể từ đó, cậu nhóc không chơi búp bê nữa mà chỉ mê mệt với món đồ chơi mới – món đồ chơi làm nên định mệnh của Leo Messi.
Thấy con trai đam mê chơi bóng, ông Jorge Horacio thường xuyên dẫn cậu bé tới sân tập với đội bóng địa phương ông đang dẫn dắt. Messi được bố đưa cho một trái bóng cũ để loay hoay chơi một mình ngoài sân. Nhìn cậu bé 4 tuổi chơi bóng mà nhiều người ở trên sân khi ấy phải ngạc nhiên.
Messi đam mê trái bóng từ khi lên 3.
Lên 5 tuổi, Messi gia nhập đội bóng Grandoli của bố. Dù chỉ tham gia một đội bóng nhỏ nhưng Messi sớm bộc lộ tài năng và tố chất trở thành một ngôi sao bóng đá đỉnh cao. 7 tuổi, Messi được chuyển lên lò đào tạo Newell’s Old Boys, câu lạc bộ mạnh nhất tại thành phố Rosario. Tại đây, Messi nổi danh với tên gọi “thần đồng” bóng đá Rosario.
Năm 11 tuổi, Messi lọt vào mắt xanh các tuyển trạch viên của River Plate và nhận được lời mời về gia nhập đội bóng đình đám nhất Argentina.
Tương lai tươi sáng vừa mở ra trước mắt đã vội đóng sập lại. Messi và gia đình gần như suy sụp khi biết tin cậu bé bị chẩn đoán rối loạn nội tiết tố tăng trường.
Messi 5 tuổi, đứng thứ 2 từ bên phải vào. Vì mắc chứng bệnh còi xương nên Messi luôn thấp bé hơn các bạn cùng trang lứa.
Chứng bệnh này sẽ khiến Messi trở nên thấp lùn, chiều cao khó lòng vượt qua ngưỡng 1m40. Thể chất cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Điều này đồng nghĩa với việc nếu không điều trị, Messi sẽ không thể trở thành một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.
Và dù Messi có là một “thần đồng” thì cả gia đình anh lẫn câu lạc bộ River Plate cũng không đủ khả năng chi trả 900 USD mỗi tháng cho việc điều trị bệnh. Ước mơ trở thành một ngôi sao sân cỏ của cậu nhóc còi xương Messi bỗng dưng tan biến như bọt bong bóng.
Khi mọi thứ tưởng chừng trở nên vô vọng thì một may mắn và cũng là một cơ duyên đặc biệt đã làm thay đổi cuộc đời Messi. Cậu bé ốm quắt bất ngờ lọt vào mắt xanh của Carles Rexach, giám đốc thể thao của FC Barcelona. Ngay khi nhìn thấy Messi biểu diễn trên sân cỏ lần đầu tiên, Rexach đã hoàn toàn bị mê hoặc. Bằng mọi giá, ông phải đưa được cậu bé kia về với Barca. Một hợp đồng vội vã được phác trên… giấy ăn đưa Messi sang một bước rẽ khác.
Bản hợp đồng ký trên giấy ăn của Messi.
Để có được “cậu bé vàng”, Rexach không những mời Messi gia nhập lò đào tạo trẻ La Masia, mà còn đồng ý trả tiền chữa bệnh và đảm bảo công ăn việc làm của gia đình Messi nếu anh chuyển sang Tây Ban Nha.
Ngày 14/12/2000, gia đình Messi rồng rắn chuyển tới châu Âu. Tại đây, Leo Messi được các bác sĩ tiêm HGH (Human Growth Hormone – các loại hoóc-môn tăng trưởng) để chữa trị chứng còi xương và tham gia tuyển trẻ Barca.
Tuy nhiên, những ngày đầu tiên sinh sống ở đất khách quê người, Messi gặp không ít khó khăn. Bà Jorge Messi viết: “Messi không thích đến trường. Nó không được điểm cao ở môn học nào cả, trừ môn thể dục. Lúc đầu thì mọi thứ vô cùng khó khăn, bởi bọn trẻ con khác đối xử hơi tệ với nó. Chúng nhìn Messi bằng một con mắt khác, bởi nó đến từ một thành phố khác, có những thói quen khác và đặc biệt là Messi chậm lớn. Chúng cười thằng bé. Lionel đã trải qua những ngày tháng rất buồn. May thay, cuối cùng nó đã vượt qua”.
Messi những ngày đầu ở Barca.
Thời gian đầu tham gia Barca, Messi vô cùng bẽn lẽn và khó hiểu. Cậu bé thu mình lại với trái bóng và gần như không nói chuyện với ai. Điều này khiến nhiều đồng đội ngỡ Messi bị… câm.
“Lúc Messi mới đến, chúng tôi đã từng nghĩ cậu ta bị… câm. Cậu ta suốt ngày ngồi trên ghế, không nói không rằng trong cả tháng đầu tiên. Cậu ta rất giỏi, nhưng quá nhỏ bé và gầy gộc. Cái chân thì nhìn không khác gì ngón tay. Thậm chí huấn luyện viên còn dặn chúng tôi đừng tắc bóng quá mạnh kẻo cậu ấy bị gãy chân. Và chúng tôi nói ông ấy đừng lo, vì chẳng thể nào bắt kịp cậu ta để mà tắc bóng”, Gerard Pique kể lại.
Nhà báo của tờ El Pais, Roman Besa lại tiết lộ một cây chuyện thú vị: “Một ngày, Lionel vào sân với chiếc muỗng nhựa trên miệng. Anh cứ ngậm như thế cho tới hết buổi tập. Đó là cách anh ấy thể hiện mình không hài lòng”.
Thậm chí chính Romario từng tung tin Messi bị bệnh trầm cảm. Cựu danh thủ một thời gián tiếp dẫn lời một vị giáo sư khẳng định siêu tiền vệ M10 mắc hội chứng Asperger (một dạng tự kỷ nhẹ). Tuy nhiên, căn bệnh này lại giúp cho Messi có khả năng tập trung hơn người để đạt được thành công trên sân cỏ.
Ở đỉnh cao của vinh quang, Messi vẫn chọn một cuộc sống giản dị bên gia đình.
Nổi tiếng là vậy nhưng bản thân Messi lại chưa từng nghĩ mình là một ngôi sao. M10 chơi bóng bằng bản năng và đam mê chứ không hề có toan tính thiệt hơn. Dù đối thủ Ronaldo đang gồng mình lên để vượt qua Messi nhưng cho đến thời điểm này, M10 vẫn là số 1.
Theo Tri Thức
Đăng nhận xét